Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ full

Chương 544: Cua đổ gã sát thủ chẳng giống sát thủ (7)

/1906
Trước Tiếp
Khi mọi người còn đang vội vàng đối phó với tên thích khách kia thì tên thích khách thứ hai đã xuất hiện, chính là sứ giả của nước Lưu Bích. Khinh công của hắn ta còn cao siêu hơn, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Hạ Triều, lưỡi dao thẳng tắp hướng về phía Vương Từ.

“Mẫu hậu!” Phong Quang không nghĩ được nhiều đã xông ra chắn trước người Vương Từ, nhưng một màn ngoài dự đoán đã xuất hiện.

Ánh mắt Hạ Triều lạnh lùng, kéo tay Vương Từ với tốc độ cực kỳ nhanh, đứng chắn trước mặt bà, một tay khác túm lấy lưỡi dao. Lập tức, máu tươi trào ra, nhỏ tong tong xuống mặt đất, nhưng Hạ Triều dường như chẳng cảm thấy đau. Ông ta dùng chưởng bẻ gãy lưỡi dao, rồi giơ chân đá bay gã sứ giả trước sự kinh ngạc của gã ta.

Sứ giả bị nện mạnh xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi. Phong Quang vừa mới thở phào một hơi, nhưng cô liền ý thức được vị trí đứng của mình lúc này rất không ổn, bởi vì cô vừa lao ra quá nhanh nên đã vọt tới trước mặt Mạnh Tích, mà Mạnh Tích đang giao đấu với gã thích khách đầu tiên, thế nên, khi cô đột nhiên xuất hiện, Mạnh Tích không thể không thu hồi chiêu thức để tránh làm cô bị thương, nhưng gã thích khách kia thì lại chẳng cố kỵ điều này.

Nhưng đúng lúc lưỡi dao của thích khách đâm tới, có lẽ Phong Quang vượt qua được tốc độ phản ứng bình thường, cô dịch sang bên cạnh một bước, lưỡi dao sắc bén chỉ sượt qua cánh tay cô, một vệt máu tươi thấm ra, rất nhanh, thích khách cũng bị trúng một chưởng của Mạnh Tích và ngã ra. Ngay sau đó, Phong Quang liền cảm thấy mình bị một nam tử ôm vào trong lòng.

Mặt mày Mạnh Tích nghiêm nghị, trong giọng nói vừa có chứa sự lo lắng lại có cả sự trách cứ nhẹ nhàng: “Phong Quang, sao muội lại ngốc nghếch lao ra chắn dao cho ta như thế hả?”

“... À...” Đây là từ duy nhất Phong Quang có thể đáp lại trong nháy mắt khi đầu óc cô trở nên chậm chạp. Không đúng, tình hình lúc này là cô không nên để văn võ bá quan cả triều nhìn thấy mình bị Mạnh Tích ôm vào lòng như thế. Một tay cô đẩy Mạnh Tích ra, lảo đảo lùi về sau một bước, còn chưa kịp nói thì thì cô lại bị người khác ôm lấy, ừm, lần này là mẫu hậu của cô.

Vương Từ đau lòng nói: “Phong Quang, con bị thương rồi.”

“Không sao ạ, chỉ là vết thương nhỏ thôi...”

“Không được, phải gọi thái y.” Giờ đại điện đã vô cùng hỗn loạn, Vương Từ trực tiếp sai ma ma bên người mình tới Thái Y Viện gọi tất cả các thái y tới.

Phong Quang cạn lời, thật sự là cô chỉ bị thương nhẹ, nhẹ tới mức chỉ cần dán vài cái băng dán cá nhân là xong rồi. Có điều khi cô nhìn thấy phụ hoàng đứng im tại chỗ không nói gì, bàn tay ông còn đang chảy máu đầm đìa thì cô lập tức hiểu ra.

Được rồi, thì ra gọi thái y tới cũng không phải vì cô đâu.

Chờ đến khi vết thương trên tay Hạ Triều được băng bó cẩn thận và ông lại một lần nữa ngồi trở lại ngai vàng thì một đám người của nước Lưu Bích đã bị ép quỳ xuống. Phong Mị Âm tâm cao khí ngạo không thể may mắn thoát khỏi, thậm chí Tư Già vốn luôn thanh cao lạnh lùng như tiên giáng trần cũng bị bắt lại.

“Xin Bệ hạ minh xét, người của nước Lưu Bích chúng thần không hề có âm mưu ám sát Bệ hạ!” Tướng quân nước Lưu Bích lớn tiếng nói: “Liễu sứ giả và tên thị vệ của hắn có mưu đồ hành thích, chuyện này chúng thần hoàn toàn không hề hay biết.”

Việc này nếu không xử lý tốt thì sẽ thành chiến tranh giữa hai quốc gia, nghĩ thôi cũng biết người của nước Lưu Bích lúc này đang lo lắng tới cỡ nào.

Tâm tình Hạ Triều lúc này rõ ràng chẳng tốt đẹp gì, nhưng nhìn sắc mặt ông thì thấy cũng không quá mức xấu, ông chỉ trần thuật lại một sự thật: “Tên sứ giả này có phải là người của nước Lưu Bích các ngươi không?”

“Cái này... Đúng vậy.” Đại tướng quân không thể không thừa nhận.

Phong Mị Âm lại đột nhiên lên tiếng: “Bọn chúng không phải người của nước chúng thần.”

“Sao hả? Công chúa Vô Ưu định không thừa nhận hay sao?” Mặt Mạnh Tích lạnh như băng sương, không giận mà uy.

Phong Mị Âm cũng không sợ hãi, thần sắc vẫn cứ vô cùng tự nhiên, nàng ta đáp: “Nếu bọn chúng là người của nước Lưu Bích chúng thần thì tất nhiên thần sẽ thừa nhận, nhưng bọn chúng không phải thì thần phải thừa nhận thế nào đây?”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Thùy Trâm ĐặngTruyện hayy - sent 2024-09-28 08:39:59
eeen SwwAd ơi em nạp tối qua rồi mà hôm nay chưa đc duyệt huhu - sent 2024-08-17 14:54:08
eeen SwwDuyệt thẻ của em đi mà huhu - sent 2024-08-17 11:22:22
eeen SwwDuyệt thẻ em với - sent 2024-08-16 23:00:55
eeen SwwAd ơi duyệt thẻ em với - sent 2024-08-16 21:30:18
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương