Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ full

Chương 542: Cua đổ gã sát thủ chẳng giống sát thủ (5)

/1906
Trước Tiếp
Mọi âm thanh trong đại điện đều trở nên tĩnh mịch, duy chỉ có tiếng đàn của hắn vang vọng.

Dáng vẻ đánh đàn của Tư Già rất nghiêm túc, bạch y của hắn vào lúc này phiêu dật tựa tiên nhân. Phong Quang ngắm nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của hắn, trái tim cũng không tự giác được mà run rẩy theo tiếng đàn.

Âm thanh cuối cùng chậm rãi phiêu tán trong không khí, cho dù người không hiểu gì về đàn cũng phải nghe tới xuất thần, Tư Già chậm rãi nói: “Chút tài hèn vụng về, để mọi người chê cười rồi.”

Qua hồi lâu, tiếng khen ngợi không hẹn mà cùng vang lên, kích động nhất chính là nhị hoàng tử Hạ Phong Vũ, năm nay hắn mới vừa tròn mười tuổi, yêu thích nhạc lý nhất: “Cầm nghệ của tiên sinh quá lợi hại, có nói suốt ba ngày cũng không thể biểu đạt được tài nghệ cao siêu của ngài.”

“Đúng thế.” Hạ Triều lạnh nhạt lên tiếng: “So với nhạc linh trong hoàng cung này, tài nghệ của Tư Già tiên sinh quả thực giỏi hơn không biết bao nhiêu lần.”

Nghe thấy thế, Hạ Phong Vũ lập tức ngồi yên, không dám nói thêm một chữ nào nữa.

Nếu Hạ Triều đã nhắc tới nhạc linh, vậy nói cách khác thì thân phận của Tư Già cũng chỉ là một nhạc linh mà thôi, không gánh nổi sự sùng bái như thế từ một hoàng tử.

Người lăn lộn trong triều làm gì có ai không phải tinh anh, nhất thời văn võ bá quan đều không hẹn mà cùng ngậm miệng lại. Đừng nhìn Bệ hạ của bọn họ lúc nào cũng có dáng vẻ dễ nói chuyện như thế mà lầm, một khi ông ta chân chính tức giận thì nói không chừng có thể rút đao chém người bất cứ lúc nào ấy chứ.

Giống như mười sáu năm trước, ngày công chúa điện hạ chào đời. Lúc đó vì nữ y đỡ đẻ nói thai vị của đứa trẻ không thuận, có thể ngạt thở chết, Hạ Triều đã rút đao từ bên người thị vệ ra, không do dự chém chết nữ y đó, khiến cho các nữ y khác không thể không liều mạng đưa đứa trẻ bình an ra đời.

Nhưng cũng chính trong hoàn cảnh người sáng suốt đều hiểu được như thế thì Phong Mị Âm lại đột nhiên lên tiếng: “Bệ hạ, Tư Già tiên sinh không phải nhạc linh mà là lão sư dạy cầm nghệ cho ta.”

Trong nháy mắt, đại điện an tĩnh đến không thể an tĩnh hơn.

Đại tướng quân đưa dâu của nước Lưu Bích vội vàng đứng ra ba phải: “Thưa Bệ hạ tôn kính của Canh Lưu, công chúa của chúng ta từ nhỏ đã yêu thích nhạc lý nên cực kỳ kính trọng Tư Già tiên sinh. Chờ đến sau khi xong hôn yến của công chúa, Tư Già tiên sinh sẽ về nước Lưu Bích cùng chúng ta.”

Đúng lúc Hạ Triều đang định mở miệng thì Phong Quang ngồi ghé bên bàn của Tư Già nghiêng đầu cười hì hì: “Công chúa Vô Ưu* trọng tình trọng nghĩa, đúng là đáng quý, như vậy có nghĩa là nàng ấy sẽ có thể sống hòa hợp sau khi kết hôn với Lạc Vương, người nói có đúng không, phụ hoàng?”

(*) Vô Ưu là phong hiệu của Phong Mị Âm

“Phong Quang nói không sai.” Vẻ lạnh lùng vừa mới tụ lại trong mắt Hạ Triều lập tức biến mất. Lúc này, ánh mắt ông ta ngập tràn tình yêu thương dành cho Phong Quang, nhìn về phía Lạc Vương Mạnh Tích lúc này đang có sắc mặt rất kém, dùng giọng điệu của trưởng bối quan tâm vãn bối, nói: “Lạc Vương à, sau này hy vọng ngươi và công chúa Vô Ưu có thể tương kính như tân, cử án tề mi*.”

(*) Tương kính như tân, cử án tề mi: Đều có nghĩa là vợ chồng tôn trọng nhau.

“Vâng... Bệ hạ.” Mạnh Tích gần như nghiến răng nghiến lợi khi nói ra mấy chữ này. Hắn ta không hiểu tại sao Hạ Triều lại không chọn con trai trưởng của mình mà lại chọn hắn làm đối tượng hòa thân, cũng như hắn ta không hiểu, tại sao Phong Quang lại nhìn gã đàn ông thấp hèn kia với ánh mắt khác biệt như thế.

Có lẽ... nàng ấy đang tức giận với hắn ta vì hắn ta sắp cưới nữ nhân khác.

Nghĩ thế, trong lòng hắn ta càng thấy tức giận với cái cô công chúa Vô Ưu kia hơn, đôi mắt hắn ta tràn ngập sát khí nhìn về phía Phong Mị Âm. Phong Mị Âm cũng nhìn hắn ta, nàng chỉ nhướng mày, căn bản chẳng sợ hắn ta một chút nào.

Điều này khiến cho Mạnh Tích không khỏi sửng sốt một chút. Thời niên thiếu hắn ta đã từng ra chiến trường chém giết quân địch, những vùng đất nước Canh Lưu chiếm đoạt của nước Lưu Bích có tới bảy tám phần là công lao do hắn ta chỉ huy chiến đấu. Thế nên, trên người hắn ta dần dà cũng hình thành nên khí thế sát phạt làm người ta phải kính nhi viễn chi, nhưng mà... nữ nhân kia lại không sợ hắn ta.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Thùy Trâm ĐặngTruyện hayy - sent 2024-09-28 08:39:59
eeen SwwAd ơi em nạp tối qua rồi mà hôm nay chưa đc duyệt huhu - sent 2024-08-17 14:54:08
eeen SwwDuyệt thẻ của em đi mà huhu - sent 2024-08-17 11:22:22
eeen SwwDuyệt thẻ em với - sent 2024-08-16 23:00:55
eeen SwwAd ơi duyệt thẻ em với - sent 2024-08-16 21:30:18
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương