Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ full

Chương 534: Cua anh chàng tội phạm vũ trụ cấp sss (52)

/1906
Trước Tiếp
“Thế thì đúng rồi, mười năm đã là cực hạn.” Hứa Vọng cũng cười: “Sứ mệnh ra đời của cậu là để đối phó với tôi. Thật đáng tiếc, cậu đã tới thời điểm cuối cùng rồi, sứ mệnh của cậu không có cách nào hoàn thành được cả.”

“Không sao, tôi đã xác định rồi, anh đã không còn ý tưởng hủy diệt vũ trụ này thì tôi có hoàn thành sứ mệnh hay không cũng có liên quan gì đâu chứ?” Lúc Trần Vũ nói ra lời này, hoàn toàn không có một tia tiếc nuối nào. Có thể nói, hắn ta vì Hứa Vọng mà được sinh ra, đối với hắn, chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời chính là tiến hành hủy diệt nhân đạo với Hứa Vọng, chỉ đáng tiếc, Trần Vũ cũng cảm thấy bản thân mình cũng là một con người.

Một người đang sống sờ sờ, sao lại không có tư tưởng của riêng mình cơ chứ? Ví dụ như, hắn ta cũng cảm thấy chán ghét mệnh lệnh của Liên minh. Ví dụ như, hắn ta cũng sẽ cực kỳ chán ghét người giống mình như đúc tên là Diệp Hưởng kia.

Nhưng có một việc mà hắn ta biết rõ, hắn ta là hắn ta, hắn ta không phải bản phục chế của Diệp Hưởng, hắn ta là một tồn tại có thân thể thực sự.

Nói theo một cách khác, Hứa Vọng cũng giống Trần Vũ, chỉ khác là Hứa Vọng đã tìm thấy cứu rỗi của đời mình. Bởi vì có sự tồn tại của Phong Quang nên hắn sẽ tuyệt đối không có suy nghĩ hủy diệt thế giới này, còn Trần Vũ, hắn vẫn chỉ là một người, một người sắp chết mà thôi.

Hứa Vọng hơi gật đầu, nửa châm chọc, nửa nghiêm túc nói: “Vậy thì tôi chúc cậu sống vui vẻ quãng đời còn lại.”

Nói xong lời không được tính là chúc phúc này, Hứa Vọng định đưa Phong Quang đi, nhưng Phong Quang lại kéo tay hắn, ý bảo mình còn có chuyện muốn nói. Hứa Vọng dừng lại, lẳng lặng nhìn cô.

Phong Quang nhìn về phía Trần Vũ, sau khi nghe chuyện cũ của hắn ta, trong lòng cô khó tránh khỏi cảm thấy xúc động. Hắn ta và Hứa Vọng có lập trường trái ngược nhau, nhưng trên một phương diện nào đó mà nói thì lại rất giống nhau. Bỗng nhiên, cô cảm thấy, Trần Vũ này cũng không phải người xấu gì: “Anh Trần, tôi có chuyện muốn nhờ anh.”

Trần Vũ cảm thấy ngoài ý muốn: “Cô Hạ có chuyện gì sao?”

“Tôi nghĩ anh cũng biết tôi và Nam Tiểu Tiểu đều không phải người của thế giới này. Nếu Nam Tiểu Tiểu muốn về nhà, tôi hy vọng anh Trần có thể giúp cô ấy một tay.” Chuyện cần giúp ở đây tất nhiên chính là việc Nghiêm Úc sẽ ngăn cả Nam Tiểu Tiểu rồi.

Trần Vũ tươi cười đầy quyến rũ: “Cô Hạ, tại sao cô lại nghĩ tôi sẽ giúp cô chuyện này nhỉ?”

“Nếu anh đồng ý...” Phong Quang ngẩng đầu nhìn Hứa Vọng một cái, thấy hắn gật đầu đầy vẻ bất đắc dĩ, cô mới lại tiếp tục nói với Trần Vũ: “Vậy thì quân lính ở đây hôm nay đều có thể sống sót.”

“Đây quả thực là một điều kiện khiến người ta không thể nào từ chối được...”

“Vậy anh có đồng ý không?”

Trần Vũ nhẹ nhàng đáp: “Tôi chưa từng biết từ chối yêu cầu của người đẹp.”

“Hơ!” Mặt Hứa Vọng không có một chút cảm xúc nào.

Phong Quang cảm thấy sau lưng lạnh toát: “Vậy cảm ơn anh! Hứa Vọng, chúng ta đi thôi.”

Hứa Vọng thoáng nhìn Trần Vũ bằng ánh mắt cảnh cáo, sau đó ôm lấy eo Phong Quang. Chỉ trong giây lát, bóng dáng hai người liền biến mất trên chiến trường, thời gian ngưng đọng cũng khôi phục lại dòng chảy.

Lửa đạn rơi trên mặt đất, quân lính vội vàng ứng chiến chỉ thấy tất cả Trùng Tộc đột nhiên bay đi hết, bọn họ đứng ngẩn người tại chỗ, không biết tình hình lúc này là như thế nào.

Nam Tiểu Tiểu còn đang mải tìm kiếm Phong Quang liền bị Nghiêm Úc vô cùng tức giận tóm được. Đám lính sau khi phục hồi lại tinh thần liền bắt đầu đỡ những người bị thương quay về phi thuyền, tất cả đám vệ sĩ đều vây quanh người Trần Vũ.

Nhìn về nơi vừa rồi một nam một nữ vẫn còn đứng kia, Trần Vũ cười thê lương. Hắn ta lấy một cái khăn trắng tinh ra đưa lên miệng che lại rồi ho khan mấy tiếng, sau đó tùy tiện ném chiếc khăn dính đầy máu xuống mặt đất.

Một vệ sĩ nói: “Đại nhân, không thấy Hạ Phong Quang đâu cả.”

Trần Vũ thuận miệng đáp: “Chắc là chết trong lửa đạn rồi.”

“Vâng...” Vệ sĩ hiểu trong lòng, một câu này của Trần Vũ tương đương với việc sẽ báo về Liên minh như thế.

Trần Vũ xoay người, đi về phía phi thuyền, bóng dáng hơi gầy yếu, thời gian của hắn ta chẳng còn bao lâu nữa... Mí mắt hắn ta rũ xuống, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng quả thực hắn ta thấy rất hâm mộ người đàn ông kia.

So với hắn, Hứa Vọng may mắn hơn nhiều.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Thùy Trâm ĐặngTruyện hayy - sent 2024-09-28 08:39:59
eeen SwwAd ơi em nạp tối qua rồi mà hôm nay chưa đc duyệt huhu - sent 2024-08-17 14:54:08
eeen SwwDuyệt thẻ của em đi mà huhu - sent 2024-08-17 11:22:22
eeen SwwDuyệt thẻ em với - sent 2024-08-16 23:00:55
eeen SwwAd ơi duyệt thẻ em với - sent 2024-08-16 21:30:18
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương